Chuyện vui trong phòng siêu âm

Một ông bố ẵm đứa con nhỏ chừng ba bốn tuổi vào phòng để siêu âm tim. Cô điều dưỡng hướng dẫn “Cởi áo ra đi anh!”. Thoáng chút bối rối, ông bố hỏi lại “ Cởi áo tui hay cởi áo nó?”.

NHẬT KÝ

Thank Kiều

5/27/2023

Một ông bố ẵm đứa con nhỏ chừng ba bốn tuổi vào phòng để siêu âm tim. Cô điều dưỡng hướng dẫn “Cởi áo ra đi anh!”. Thoáng chút bối rối, ông bố hỏi lại “ Cởi áo tui hay cởi áo nó?”. Bác sĩ siêu âm cười “Cởi áo em bé để siêu âm tim, chứ cởi áo anh ra để làm gì?”. Ông bố này chắc bị đứa con nhỏ quần cả ngày nay nên đầu óc bấn loạn và mất tập trung.

Một cô gái chừng mười bảy, mười tám tuổi đến khám vì bệnh tim bẩm sinh. Em sống ở quê nên nhìn hiền lành, chất phác. Vừa bước vào phòng, cô điều dưỡng nhìn em và nói “Bỏ dép lên cân đi em!”. Mấy phút sau nhìn lại coi em đã cân đo xong chưa thì thấy có đôi dép đang nằm trên cái cân. Cả phòng không ai nhịn được cười. Cô điều dưỡng đã nhận ra mình sai, thay vì phải nói với em “ Bỏ dép, bước lên cân đi em!”.

Lúc mới ra trường, tôi có đi câu thêm ở phòng mạch của một đàn anh. Do phòng khám nhỏ nên chỗ khám và làm siêu âm chỉ cách nhau có một vách ngăn, nói chuyện bên này, bên kia nghe được. Hôm đó, vừa mới bước vào phòng khám, tôi nghe ở bên kia một giọng nữ trẻ vang lên “ Nằm xuống!... Kéo áo lên!… Mở nút quần ra!... Đưa hai tay lên đầu!”. Nhắm mắt lại, tưởng tượng giống như đang coi phim hành động của Mỹ. Thật ra bác sĩ đang chuẩn bị làm siêu âm bụng cho một bệnh nhân nam. Nhẹ nhàng vậy thôi!